Trong bộ phim truyền hình “Cha tôi, người ở lại”, 2 người cha nuôi nấng, dạy dỗ 3 con dù không cùng huyết thống, có hoàn cảnh khác nhau.

Trong phim “Cha tôi, người ở lại”, vai ông Chính và Bình do NSƯT Bùi Như Lai và NSƯT Thái Sơn đảm nhận. Đi qua nửa chặng đường, câu chuyện về 2 ông bố “gà trống nuôi con” để lại nhiều cảm xúc sâu lắng.
Họ có tính cách đối lập nhau, trong khi ông Chính hào sảng, trượng nghĩa, ấm áp với các con thì ông Bình lại nghiêm khắc, luôn rèn giũa cho lũ trẻ.
Để dạy dỗ 3 đứa trẻ, hai ông bố phối hợp nhịp nhàng để ứng xử với con trong những lần chúng mắc lỗi, yếu đuối hay đối mặt với biến cố.
Khi An (Ngọc Huyền) lần đầu có kì kinh nguyệt, sự vụng về, vô tư của 2 ông bố được bộc lộ. Họ lo lắng, có chút hoang mang, lại xen lẫn sự áy náy vì đã không để ý đến vấn đề tâm sinh lý của con.
Đến khi con gái lớn, họ lại rối ren trong những suy nghĩ làm thế nào để hiểu con, đồng hành cùng con và làm chỗ dựa cho con.
Ông Chính và ông Bình từng gây xúc động ghi dặn dò các con: “Không phải anh em ruột thịt, chẳng phải máu mủ ruột rà, chỉ cần yêu thương nhau chân thành cũng có thể là một gia đình”; “Con cứ sống thế nào thoải mái nhất, được chính con. Thế là được!”…
Với Nguyên (Trần Nghĩa) và Việt (Thái Vũ), ông Chính và Bình dành tình thương, bao bọc vì các con đều có tuổi thơ đau buồn, nhiều tình thương.
Biết Nguyên bị trầm cảm, ông Chính luôn khéo léo động viên, đôi khi “giả ngơ” để có thể tiếp cận trò chuyện với con. Ông Bình là người trầm lặng nhưng luôn lên tiếng để Nguyên được sống trong tổ ấm có gia đình quây quần, không cảm thấy bị cô đơn.

Việt là đứa con nuôi của 2 ông bố đặc biệt. Khi Việt du học trở về, lén lút làm công việc trong một nhà hàng, anh không dám nói cho hai bố vì sợ họ lo lắng.
Ông Bình vẫn cảm nhận có điều bất thường, nên ông tìm đến và thấy cảnh Việt bị bếp trưởng mắng té tát. Chứng kiến cảnh đó, ông lại xót xa, thương con đến quặn lòng.
Bố Bình tự nhận mình mới là người có lỗi vì vô tâm để con mưu sinh nơi xứ người mà không hề hay biết. Ông khẳng định con trai đã vất vả nơi xứ người và trở về khoẻ mạnh, đó đã là thành công và ông tự hào về cậu con trai hiểu chuyện này.
Đúng như tựa đề phim, dù những người con chia cắt vì biến cố, xa rời vòng tay cha, nhưng ông Chính và ông Bình luôn là người ở lại, đau đáu chờ con về suốt 6 năm trời.
Kể từ ngày hai con trai rời đi, bố Bình đã treo đàn vì nhớ con da diết, bố Chính luôn ngóng trông và cố gắng hàn gắn. Nuôi con hàng chục năm, hai ông bố không có những mối quan hệ riêng, chỉ hết lòng dành thời gian cho con.
Khán giả nhận xét, những phân cảnh hai ông bố vượt qua nhiều thăng trầm trong quá trình con lớn lên, cùng nuôi dạy bảo vệ con… khiến họ rơi nước mắt.